Linh đạo dòng Mến Thánh Giá tập trung vào mầu nhiệm Thập giá cứu độ của Chúa Giêsu Kitô”. Bởi vì Mầu nhiệm Thập giá là bửu huyết cứu độ trần gian, là mầm sống của sự chết, là phục sinh của tử nạn, là động lực cho con người khi bị tuyệt vọng, khổ đau...

Ngày của cha

NGÀY CỦA CHA

Ai trên đời này sinh ra mà không có mẹ cha, mẹ cha là những người sinh thành dưỡng dục nên ta. Công lao của cha mẹ phận làm con không bao giờ có thể kể cho xiết và đáp đền cho cân xứng. Dân gian ta có câu: “Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”. Thật vậy, tình cha mẹ quá cao vời không gì có thể sánh ví cho bằng, nên trong chu kỳ một năm có 365 ngày, thì cũng có một ngày dành để nhớ về mẹ và cũng có một ngày để dành riêng thương nhớ về cha.

Hai tiếng mẹ cha tuy là ngắn gọn, nhưng nó hàm chứa bao là ý nghĩa thẳm sâu ta không diễn tả cho hết. Nói đến cha mẹ, ai mà không có những cảm xúc hay tình cảm thiêng liêng dành cho cha mẹ thân yêu của mình. Ngay từ lúc còn bé xíu, bước đi lẫm chẫm thì tiếng gọi bi bô đầu tiên trên môi của em bé là tiếng gọi bập bẹ “Cha… mẹ… ba… má…” và tiếng gọi ấy sẽ mãi vang vọng trong suốt cuộc đời của mỗi một người chúng ta. Đã là con người ai cũng có tình cảm riêng dành cho ai đó, có người thì thương cha nhiều hơn thương mẹ và ngược lại. Cũng có thể theo luật tự nhiên thì con gái thường thương cha và con trai hay thương mẹ và tâm sự với mẹ nhiều hơn. Nói chung, tình thương luôn chan hòa trong cuộc sống của phận làm con, mặc dù đứa con có hư đốn thế nào, nhưng từ trong sâu thẳm của cõi lòng vẫn còn đầy tràn tình thương yêu dành cho mẹ cha, nhưng vì hoàn cảnh hay một lý do nào mà họ không thể nói ra, để rồi có khi muốn nói thì lại không thể trọn vẹn và không thốt nên lời. Vậy đó, nên trong năm ít ra vẫn còn có một ngày để dành riêng cho cha mẹ, phần nào để con cái nhớ về cha mẹ mà đền đáp cho cân xứng, hay là ăn năn những gì mình lỗi phạm để rồi không phải hối hận mãi trong lòng khi cha mẹ không còn trên cõi đời này nữa. 

Dù có đi tới chân trời góc bể nào, thì con cái vẫn hướng về cha mẹ của mình. Đặc biệt hơn nữa là những người đi tu, phải chăng họ không còn chút tình thương nào dành cho cha mẹ khi họ đã đi tu chăng? Thưa không, nhưng họ luôn dành thật nhiều tình thương cho cha mẹ và tự giữ kín trong lòng đó thôi. Những khi trời trở gió hay có nỗi lòng, họ vẫn muốn tâm sự nhiều với cha mẹ mà thôi. Đặc biệt như hôm nay, bản thân con rất nhớ về người cha thân yêu của con, tuy không nói ra nhưng trong lòng nôn nao làm sao bởi trời buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Ngoài trời đang đổ cơn mưa tí tách, lòng con nhớ về cha bởi con nghe được tiếng nhạc du dương bên vách nhà hát về cha… cha ơi con vẫn nhớ… Lời bài hát làm cho con gợi nhớ đến cha, trong con nhớ mãi câu nói của cha khi xưa: “Còn cha gót đỏ như son, đến khi cha chết gót đỏ gót son đen xì”. Vậy đấy, khi còn cha thì còn tất cả, nhưng vô phúc đi nếu cha mất sớm thì cuộc đời bế tắc làm sao, mất đi chỗ dựa tinh thần vững chắc, bởi có đôi khi cha là người bạn thân thích nhất của người con. Cha con luôn nhắc anh chị em con phải sống sao cho trọn đạo hiếu, bởi một khi người đã khuất thì con cái không thể làm gì hơn, mà muốn làm thì cũng vô ích và con thấy điều cha dạy rất đúng, giờ này con có muốn làm gì cũng vô nghĩa rồi.

Vậy đó, khi nói đến cha trong con luôn mãi khắc ghi những lời cha dạy năm xưa, dù rằng cha con đã ra đi rất xa nhưng con thấy như cha mãi gần bên con, vì lời cha làm cho con thêm động lực muốn dấn thân hơn trong đời tu. Nhớ lần xin phép cha cho con đi tu Dòng Mến Thánh Giá Qui Nhơn, nhìn ánh mắt và khuôn mặt cha lộ rõ niềm hạnh phúc rạng ngời. Cha rất muốn con cái của cha dâng mình cho Chúa, và khi nghe tin con đi tu lòng cha vui như mở hội. Những khi con được về hè hay tết, nhìn cha mẹ vui hẳn vì có con đi tu theo tiếng gọi của Thiên Chúa. Cha mẹ là vậy, luôn dành trọn tình thương yêu cho con cái bằng mọi cách mà đôi khi con cái không thể nào nhận ra, có khi còn quay lại trách dỗi hờn cha mẹ nữa chứ. Ngạn ngữ Anh có viết: “Những điều bạn học được từ cha mình, nhiều hơn rất nhiều so với những gì mà bạn đã học ở trường”. 

Nghiệm lại lời nói của ngạn ngữ Anh, con thấy rất đúng bởi trong cuộc sống nhiều khi những gì cha hay mẹ làm cho con cái tuy là vô hình hay hữu hình, nhưng tất cả chất chứa đầy tình yêu thương mà cha mẹ muốn dành cho con cái chứ không phải cho bản thân của họ. Triết gia Marcus Tullius Cicero có viết: “Trên trái đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha dành cho con mình”. 

Vâng, con cảm nhận được tình thương mà cha mẹ dành cho và hôm nay trong cuộc sống mỗi ngày con vẫn nhớ về cha mẹ qua lời nguyện cầu. Cũng đã gần đến ngày dành riêng cho cha rồi, con muốn ngược lại ký ức để nhớ về cha và có lẽ con mãi nhớ đến cha nhiều hơn, bởi cha đã về với Chúa nhưng trong niềm tin cha vẫn luôn đồng hành với con mỗi phút giây. Hỡi những ai niềm hạnh phúc còn tràn đầy khi cha mẹ vẫn còn sống, thì hãy thi hành tròn bổn phận làm con đối với các ngài, đừng bỏ lỡ một cơ hội báo hiếu nào, vì khi ta đã đánh mất cơ hội thì ta sẽ chẳng tìm được lại đâu và thời gian không bao giờ ngừng hay quay ngược lại cho ta bao giờ cả bạn nhé! 

Cuộc sống hôm nay, con người như chạy đua với cơn lốc của thời gian, cơm, áo, gạo, tiền… con người đôi khi không còn thời giờ để dành cho gia đình, cho cha mẹ già nua khi ở xa chúng ta. Cha mẹ sinh thành dưỡng dục con cái và điều mong muốn hơn hết là nhìn thấy con cái thành đạt, nên người. Phận làm con phải biết đền đáp cho cân xứng với tình yêu thương ấy dù cho cuộc sống có bôn ba thế nào thì trong ngày sống hay những ngày đáng nhớ của cha mẹ. Hãy thể hiện chút tình đối với cha mẹ. Các ngài cần lắm và mong mỏi dù chỉ một lời hỏi thăm nho nhỏ hay một tin nhắn, bấy nhiêu thôi cũng đủ cảm thấy niềm vui tỏ rộ và nếp nhăn trên trán cha mẹ sẽ được kéo thẳng ra. Thời đại a còng @, một tin nhắn hay một cú điện thoại có mất thời gian là bao, hãy tạo niềm vui và hạnh phúc cho cha mẹ và cho nhau bạn nhé! 

Dòng sông xanh

SAO KHÔNG NGÓ LẠI ?

Truyện ngắn 100 chữ có viết bài “Tô mì”

“Em gái tôi thích ăn mì, nhưng hồi ấy nhà nghèo lắm, không phải thèm là ăn được. Có bữa ba đến trường rước nó về, hai cha con ghé lại xe mì đầu hẻm, ba kêu một tô mì, rồi đẩy về phía nó... con ăn đi, ba no rồi… Ăn xong nó chợt nhìn thấy ba vét hết các túi mới đủ tiền trả tô mì.

14 năm trôi qua, em tôi đã là một cô giáo. Hôm lĩnh lương đầu tiên, nó cầm xấp tiền tần ngần mãi, tôi hỏi: “Mi định mua sắm gì đây?

“Em mua tô mì thật ngon cúng ba” rồi nó quay mặt hướng khác, dấu đi hai con mắt đỏ hoe.

Mỗi người trong chúng ta, không nhiều thì ít, cũng trải qua một tuổi thơ nhiều kỷ niệm, có người nếu may mắn thì đỡ vất vả hơn, còn nếu mẹ cha phải quần quật suốt ngày, thì tuổi thơ của mình cũng lắm đau thương. Ông bà ngày xưa đã từng nói: 

“Cha mẹ giàu con thong thả,

Cha mẹ nghèo con cực khổ gian nan

Sớm mai lên núi đốt than,

chiều về xuống biển đào hang bắt còng...”

Nhìn lại những năm đầu của đất nước, mẹ cha phải cật lực đầu tắt mặt tối từ sáng sớm đến khi lên đèn, mới từ nương rẫy về. Con đâu biết rằng những lát khoai, những hạt bắp con có trong bữa ăn, đã pha trộn với những giọt mồ hôi của mẹ cha...

Con nhớ rất rõ, sáng cha tất bật đi làm, còn mẹ thì bận rộn với những đứa con, chúng tôi còn nhỏ, nhà nghèo, chỉ giành nhau củ khoai trái bắp la chí chóe, mẹ cũng đành nhìn chúng tôi giành ăn…

Lớn lên, anh đi lập nghiệp xa, chị có gia đình ở riêng, đám con nít giành ăn ngày xưa…, đứa đi học xa, đứa vào thành phố kiếm việc làm, bỏ lại gia đình chỉ có hai ông bà tuổi cũng xấp xỉ 85, rồi một ngày mẹ cũng bỏ cha mà đi, cửa nhà đã vắng, giờ thì quạnh hiu...

Tôi cũng xa gia đình lúc 13 tuổi... mỗi lần về nhà thấy cha lặng lẽ hơn, ít nói. Con cái mỗi đứa mỗi nơi, ngày Tết về đoàn tụ, đến ngày đi cha tôi tiễn từng đứa lên xe. Chào cha xong là đi nhanh, sợ phải khóc, chỉ lén liếc nhìn. Xe đã chạy nhưng vẫn thấy dáng lom khom, tóc bạc trắng.

Năm sau về thăm, cha mừng lắm nhưng cha trách . “Ngày trước con đi sao không ngó lại” tôi chỉ biết nhìn xuống thương cha quá không nói lên lời. Giờ thì Cha không còn nữa, có muốn ngó lại cũng không thấy cha.

Ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng 6 ngày dành riêng cho cha. Vì nếu ai đã biết ơn mẹ, thì cũng không thể phủ nhận ơn của Cha. Chúng con xin đốt lên một nén hương lòng, để tưởng nhớ người Cha đã khuất bóng. Và xin Chúa ban những ơn cần thiết cho những người Cha chúng con còn ở lại trên đời này.

Nguyễn Thương
Facebook Comments
Blogger Comments
Hội dòng Mến Thánh Giá Qui Nhơn

Copyright © 2017 - Hội dòng Mến Thánh Giá Qui Nhơn ®